天时人事自相催,山意冲寒欲放梅。tiān shí rén shì zì xiāng cuī,shān yì chōng hán yù fàng méi。
世代飘零余到此,一生襟抱向谁开。shì dài piāo líng yú dào cĭ,yī shēng jīn bào xiàng shuí kāi。