返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

汉宫春

汪莘 [宋代]

春色平分,甚偏他杨柳,分外风流。chūn sè píng fèn,shèn piān tā yáng liŭ,fèn wài fēng liú。

夭桃自适其适,一笑还休。yāo táo zì shì qí shì,yī xiào huán xiū。

可怜仙李,对东风、却少温柔。kĕ lián xiān lĭ,duì dōng fēng、què shăo wēn róu。

争奈得、海棠妆点,向人浑不知羞。zhēng nài dé、hăi táng zhuāng diăn,xiàng rén hún bù zhī xiū。

谁觉韶华如梦,到酴醿开后,莺语供愁。shuí jué sháo huá rú mèng,dào tú mí kāi hòu,yīng yŭ gòng chóu。

天教姚黄晚出,贵与王侔。tiān jiāo yáo huáng wăn chū,guì yŭ wáng móu。

花中隐者,有春兰、秋菊俱优。huā zhōng yĭn zhĕ,yŏu chūn lán、qiū jú jù yōu。

须是到、溪山清冻,江梅香喷枝头。xū shì dào、xī shān qīng dòng,jiāng méi xiāng pēn zhī tóu。

汉宫春译文

译文

汉宫春注释

注释

汉宫春赏析

赏析

汉宫春背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号