自古高人最可嗟。zì gŭ gāo rén zuì kĕ jiē。
只因疏懒取名多。zhĭ yīn shū lăn qŭ míng duō。
居山一似庚桑楚,种树真成郭橐驼。jū shān yī sì gēng sāng chŭ,zhòng shù zhēn chéng guō tuó tuó。
云子饭,水晶瓜。yún zĭ fàn,shuĭ jīng guā。
林间携客更烹茶。lín jiān xié kè gèng pēng chá。
君归休矣吾忙甚,要看蜂儿趁晚衙。jūn guī xiū yĭ wú máng shèn,yào kàn fēng ér chèn wăn yá。