禅,树止叫喧喧。chán,shù zhĭ jiào xuān xuān。
道,门前风浩浩。dào,mén qián fēng hào hào。
冷地思量真可笑。lĕng dì sī liáng zhēn kĕ xiào。
笑什么,等闲拾得一颗苏州梨,看来却是青州枣。xiào shén me,dĕng xián shí dé yī kē sū zhōu lí,kàn lái què shì qīng zhōu zăo。