空为梁甫吟,谁竟是知音。kōng wèi liáng fŭ yín,shuí jìng shì zhī yīn。
风雪坐闲夜,乡园来旧心。fēng xuĕ zuò xián yè,xiāng yuán lái jiù xīn。
沧江孤棹迥,落日一钟深。cāng jiāng gū zhào jiŏng,luò rì yī zhōng shēn。
君子久忘我,此诚甘自沈。jūn zĭ jiŭ wàng wŏ,cĭ chéng gān zì shĕn。