曼殊大士振真风,智洗无明去夙蒙。màn shū dà shì zhèn zhēn fēng,zhì xĭ wú míng qù sù méng。
眼翳才消华自灭,灵光独照妄还鎔。yăn yì cái xiāo huá zì miè,líng guāng dú zhào wàng huán róng。
木人步转初归位,玉女机回却借功。mù rén bù zhuăn chū guī wèi,yù nǚ jī huí què jiè gōng。
纲领提持看手段,门门变态是神通。gāng lĭng tí chí kàn shŏu duàn,mén mén biàn tài shì shén tōng。
【原题】:次韵真歇和尚圆觉经颂一十四首·文殊师利菩萨章