閒笑唐明主,深怜李勣忠。xián xiào táng míng zhŭ,shēn lián lĭ jī zhōng。
如何一谄献,便使百年恫。rú hé yī chăn xiàn,biàn shĭ băi nián [dòng,tōng]。
武后兴唐乱,英公奋义戎。wŭ hòu xīng táng luàn,yīng gōng fèn yì róng。
那知成祸者,祸惨亦归躬。nà zhī chéng huò zhĕ,huò căn yì guī gōng。