准敕放还山,祈闲果得闲。zhŭn chì fàng huán shān,qí xián guŏ dé xián。
直令舂庑下,也胜乞墦间。zhí lìng chōng wŭ xià,yĕ shèng qĭ fán jiān。
子美虽存阙,渊明且闭关。zĭ mĕi suī cún què,yuān míng qiĕ bì guān。
遥怜早朝者,推枕恐催班。yáo lián zăo cháo zhĕ,tuī zhĕn kŏng cuī bān。