伤春时候一凭阑。shāng chūn shí hòu yī píng lán。
何况别离难。hé kuàng bié lí nán。
东风只解催人去,也不道、莺老花残。dōng fēng zhĭ jiĕ cuī rén qù,yĕ bù dào、yīng lăo huā cán。
青笺未约,红绡忍泪,无计锁征鞍。qīng jiān wèi yuē,hóng xiāo ruòn lèi,wú jì suŏ zhēng ān。
宝钗瑶钿一时闲。băo chāi yáo [diàn,tián] yī shí xián。
此恨苦天慳。cĭ hèn kŭ tiān qiān。
如今直恁抛人去,也不念、人瘦衣宽。rú jīn zhí nèn pāo rén qù,yĕ bù niàn、rén shòu yī kuān。
归来忍见,重楼淡月,依旧五更寒。guī lái ruòn jiàn,[zhòng,chóng] lóu dàn yuè,yī jiù wŭ gēng hán。