愁见游空百尺丝,春风挽断更伤离。chóu jiàn yóu kōng băi chĭ sī,chūn fēng wăn duàn gèng shāng lí。
闲花落尽青苔地,尽日无人谁得知。xián huā luò jìn qīng tái dì,jìn rì wú rén shuí dé zhī。