海阳天外已伤怀,白水墙头转自哀。hăi yáng tiān wài yĭ shāng huái,bái shuĭ qiáng tóu zhuăn zì āi。
却是人生难得好,两年只见哭声来。què shì rén shēng nán dé hăo,liăng nián zhĭ jiàn kū shēng lái。
【原题】:哭故人曹十九秘校叔明海阳四十弟自潮州送归柩未有哭诗故人於海阳为甥舅也沉吟感涕因并以吊之二首