返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

桃源行

胡宏 [宋代]

北归已过沅湘渡,骑马东风武陵路。bĕi guī yĭ guò yuán xiāng dù,qí mă dōng fēng wŭ líng lù。

山花无限不关心,惟爱桃花古来树。shān huā wú xiàn bù guān xīn,wéi ài táo huā gŭ lái shù。

闻说桃花更有源,居人共得仙家趣。wén shuō táo huā gèng yŏu yuán,jū rén gòng dé xiān jiā qù。

之子渔舟安在哉,我欲乘之望源去。zhī zĭ yú zhōu ān zài zāi,wŏ yù chéng zhī wàng yuán qù。

江头相逢老渔父,烟水苍苍云日暮。jiāng tóu xiāng féng lăo yú fù,yān shuĭ cāng cāng yún rì mù。

投午拱手向我言,桃源之说非真然。tóu wŭ gŏng shŏu xiàng wŏ yán,táo yuán zhī shuō fēi zhēn rán。

当时渔子渔得钱,买酒醉卧桃花边。dāng shí yú zĭ yú dé qián,măi jiŭ zuì wò táo huā biān。

桃花风吹入梦里,自有人世相周旋。táo huā fēng chuī rù mèng lĭ,zì yŏu rén shì xiāng zhōu xuán。

酒醒惊怪告俦侣,远近接响俱相传。jiŭ xĭng jīng guài gào chóu lǚ,yuăn jìn jiē xiăng jù xiāng [chuán,zhuàn]。

靖节先生绝世人,奈何记伪不考真。jìng jié xiān shēng jué shì rén,nài hé jì wĕi bù kăo zhēn。

先生高步窘末代,雅志不肯为秦民。xiān shēng gāo bù [jiŏng,jŭn] mò dài,yă zhì bù kĕn wèi qín mín。

故作斯文写幽意,要似寰海杂风尘。gù zuò sī wén xiĕ yōu yì,yào sì huán hăi zá fēng chén。

不然川原远近蒸霞开,宜有一片随水人东来。bù rán chuān yuán yuăn jìn zhēng xiá kāi,yí yŏu yī piàn suí shuĭ rén dōng lái。

呜呼神明通八极,岂特秘尔桃源哉。wū hū shén míng tōng bā jí,qĭ tè mì ĕr táo yuán zāi。

我闻是言发深省,勒马却辞渔父回。wŏ wén shì yán fà shēn [shĕng,xĭng],[lè,lēi] mă què cí yú fù huí。

及晨遍览三春色,莫便风雨空莓苔。jí chén biàn lăn sān chūn sè,mò biàn fēng yŭ kōng méi tái。

桃源行译文

译文

桃源行注释

注释

桃源行赏析

赏析

桃源行背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号