返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

颂古一○一首

释子淳 [宋代]

妙相圆明不可亲,奴儿婢子自殷勤。miào xiāng yuán míng bù kĕ qīn,nú ér bì zĭ zì yīn qín。

指天指地称尊大,也是传言送语人。zhĭ tiān zhĭ dì [chēng,chèn,chèng] zūn dà,yĕ shì [chuán,zhuàn] yán sòng yŭ rén。

颂古一○一首译文

译文

颂古一○一首注释

注释

颂古一○一首赏析

赏析

颂古一○一首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile