政尔寒阴惨淡时,忽逢孤艳映疏篱。zhèng ĕr hán yīn căn dàn shí,hū féng gū yàn yìng shū lí。
金紫气味无人识,玉雪襟怀只自知。jīn zĭ qì wèi wú rén shí,yù xuĕ jīn huái zhĭ zì zhī。
竹屋纸窗清不俗,茶瓯禅榻两相宜。zhú wū zhĭ chuāng qīng bù sú,chá ōu chán tà liăng xiāng yí。
花边不敢高声语,羌管凄凉更忍吹。huā biān bù găn gāo shēng yŭ,qiāng guăn qī liáng gèng ruòn chuī。