夫君自是颖囊锥,何事翻为沧海遗。fū jūn zì shì yĭng náng zhuī,hé shì fān wèi cāng hăi yí。
造化小儿聊戏剧,山林大药岂无资。zào huà xiăo ér liáo xì jù,shān lín dà yào qĭ wú zī。
得闲因病还应乐,信手挥毫却有诗。dé xián yīn bìng huán yīng lè,xìn shŏu huī háo què yŏu shī。
休叹银杯成羽化,会须拔剑拨年衰。xiū tàn yín bēi chéng yŭ huà,huì xū bá jiàn bō nián shuāi。