春风垂柳丝,只向庭前住。chūn fēng chuí liŭ sī,zhĭ xiàng tíng qián zhù。
妾心逐征夫,万里天南去。qiè xīn zhú zhēng fū,wàn lĭ tiān nán qù。
柳枝纵多锦,妾梦不知数。liŭ zhī zòng duō jĭn,qiè mèng bù zhī shŭ。
少年学得画双眉,今日看看作愁具。shào nián xué dé huà shuāng méi,jīn rì kàn kàn zuò chóu jù。