惟有闲中日最长,薰风拂拂透修廊。wéi yŏu xián zhōng rì zuì cháng,xūn fēng fú fú tòu xiū láng。
半窗槐影侵书叶,一曲蝉声送夕阳。bàn chuāng huái yĭng qīn shū yè,yī qŭ chán shēng sòng xī yáng。
强把茶瓯醒困眼,久无诗债拌枯肠。qiáng bă chá ōu xĭng kùn yăn,jiŭ wú shī zhài bàn kū cháng。
何妨自取离骚读,且向斋炉爇晚香。hé fáng zì qŭ lí sāo dú,qiĕ xiàng zhāi lú ruò wăn xiāng。