返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

孤雁儿

程垓 [宋代]

在家不觉穷冬好。zài jiā bù jué qióng dōng hăo。

向客里、方知道。xiàng kè lĭ、fāng zhī dào。

故园梅花正开时,记得清尊频倒。gù yuán méi huā zhèng kāi shí,jì dé qīng zūn pín dăo。

高烧红蜡,暖熏罗幌,一任花枝恼。gāo shāo hóng [là,zhà],nuăn xūn luó huăng,yī [rèn,rén] huā zhī năo。

如今客里伤怀抱。rú jīn kè lĭ shāng huái bào。

忍双鬓、随花老。ruòn shuāng bìn、suí huā lăo。

小窗独自对黄昏,只有月华飞到。xiăo chuāng dú zì duì huáng hūn,zhĭ yŏu yuè huá fēi dào。

假饶真个,雁书频寄,何以归来早。jiă ráo zhēn gè,yàn shū pín jì,hé yĭ guī lái zăo。

孤雁儿译文

译文

孤雁儿注释

注释

孤雁儿赏析

赏析

孤雁儿背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号