退之作文自天巧,读者未免加人私。tuì zhī zuò wén zì tiān qiăo,dú zhĕ wèi miăn jiā rén sī。
纸尾连衔行雁鹜,同僚翻作刻木期。zhĭ wĕi lián xián xíng yàn wù,tóng liáo fān zuò [kè,kē] mù qī。
句读中分肯趣短,一辈抱睨何多为。jù dú zhōng fēn kĕn qù duăn,yī bèi bào nì hé duō wèi。
自唐及今袭讹舛,文公有神应点嗤。zì táng jí jīn xí é chuăn,wén gōng yŏu shén yīng diăn chī。
【原题】:韩退之蓝田丞厅记所谓雁鹜者相承以为吏每切不然往往人未之信偶读吴子宽诗有雁鹜庭空之语因作此云