丝桐合为琴,中有太古声。sī tóng hé wèi qín,zhōng yŏu tài gŭ shēng。
古声澹无味,不称今人情。gŭ shēng dàn wú wèi,bù [chēng,chèn,chèng] jīn rén qíng。
玉徽光彩灭,朱弦尘土生。yù huī guāng căi miè,zhū xián chén tŭ shēng。
废弃来已久,遗音尚泠泠。fèi qì lái yĭ jiŭ,yí yīn shàng líng líng。
不辞为君弹,纵弹人不听。bù cí wèi jūn dàn,zòng dàn rén bù tīng。
何物使之然,羌笛与秦筝。hé wù shĭ zhī rán,qiāng dí yŭ qín zhēng。
今人:一作今日。