著破春衫走路尘。zhù pò chūn shān zŏu lù chén。
子规啼断不禁闻。zĭ guī tí duàn bù jìn wén。
功名似我却羞人。gōng míng sì wŏ què xiū rén。
象板且须歌皓齿,袅蹄何苦惜黄金。xiàng băn qiĕ xū gē hào chĭ,niăo tí hé kŭ xī huáng jīn。
尊前休负此生身。zūn qián xiū fù cĭ shēng shēn。