一上危亭倚翠微,旷然怀抱失尘机。yī shàng wēi tíng yĭ cuì wēi,kuàng rán huái bào shī chén jī。
天遥流水分明去,野阔轻云自在飞。tiān yáo liú shuĭ fēn míng qù,yĕ kuò qīng yún zì zài fēi。
岁景又看梅已落,乡心还见雁将归。suì jĭng yòu kàn méi yĭ luò,xiāng xīn huán jiàn yàn jiāng guī。
纷纷战国无穷事,今日谁能说是非。fēn fēn zhàn guó wú qióng shì,jīn rì shuí néng shuō shì fēi。