他好像在讲一本什么书。tā hăo xiàng zài jiăng yī bĕn shén me shū。
他谈论着一些人的命运。tā tán lùn zhe yī xiē rén de mìng yùn。
我盯着他破旧的圆领衫出神。wŏ dīng zhe tā pò jiù de yuán lĭng shān chū shén。
我听见窗外树叶的沙沙声。wŏ tīng jiàn chuāng wài shù yè de shā shā shēng。
我听见他前年、去年的轻轻嗓音。wŏ tīng jiàn tā qián nián、qù nián de qīng qīng săng yīn。
我看见窗外迅速变幻的天空。wŏ kàn jiàn chuāng wài xùn sù biàn huàn de tiān kōng。
不知何时办公室里暗下来。bù zhī hé shí bàn gōng shì lĭ àn xià lái。
他也沉默了很久很久。tā yĕ chén mò le hĕn jiŭ hĕn jiŭ。
四周多么宁静。sì zhōu duō me nìng jìng。
窗外传来树叶的沙沙声。chuāng wài [chuán,zhuàn] lái shù yè de shā shā shēng。