山静课花蜂股重,林空含箨笋肌明。shān jìng kè huā fēng gŭ [zhòng,chóng],lín kōng hán tuò sŭn jī míng。
倚阑不见成痴兀,又得黄鹂唤一声。yĭ lán bù jiàn chéng chī wù,yòu dé huáng lí huàn yī shēng。