秋空不肯明,风雨满荒城。qiū kōng bù kĕn míng,fēng yŭ măn huāng chéng。
田父遮我说,重九最喜晴。tián fù zhē wŏ shuō,[zhòng,chóng] jiŭ zuì xĭ qíng。
此日晴色好,大田足西成。cĭ rì qíng sè hăo,dà tián zú xī chéng。
一冬暖如春,絮炭价亦轻。yī dōng nuăn rú chūn,xù tàn jià yì qīng。
我虽将去官,於人独无情。wŏ suī jiāng qù guān,[wū,yū,yú] rén dú wú qíng。
去年冶城叟。qù nián yĕ chéng sŏu。
采菊餐其英。căi jú cān qí yīng。
今兹隔存殁,使我心怔营。jīn zī gé cún mò,shĭ wŏ xīn [zhēng,zhèng] yíng。
出门怅谁语,卮酒当自倾。chū mén chàng shuí yŭ,zhī jiŭ dāng zì qīng。
【原题】:予久客思归以秋光都似宦情薄山色不如归意浓为韵言志约金溧诸友共赋寄钱唐亲旧