并抽新笋色渐绿,迥出空林双碧玉。bìng chōu xīn sŭn sè jiàn lǜ,jiŏng chū kōng lín shuāng bì yù。
春风解箨雨润根,一枝半叶清露痕。chūn fēng jiĕ tuò yŭ rùn gēn,yī zhī bàn yè qīng lù hén。
为君当面拂云日,孤生四远何足论。wèi jūn dāng miàn fú yún rì,gū shēng sì yuăn hé zú lùn。
再三抱此怅为别,嵩洛故人与之说。zài sān bào cĭ chàng wèi bié,sōng luò gù rén yŭ zhī shuō。