返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

兵后经永安法空寺寄悟禅师(其寺贼所焚)

皎然 [唐代]

常说人间法自空,何言出世法还同。cháng shuō rén jiān fă zì kōng,hé yán chū shì fă huán tóng。

微踪旧是香林下,馀烬今成火宅中。wēi zōng jiù shì xiāng lín xià,yú jìn jīn chéng huŏ zhái zhōng。

后夜池心生素月,春天树色起悲风。hòu yè chí xīn shēng sù yuè,chūn tiān shù sè qĭ bēi fēng。

吾知世代相看尽,谁悟浮生似影公。wú zhī shì dài xiāng kàn jìn,shuí wù fú shēng sì yĭng gōng。

兵后经永安法空寺寄悟禅师(其寺贼所焚)译文

译文

兵后经永安法空寺寄悟禅师(其寺贼所焚)注释

注释

兵后经永安法空寺寄悟禅师(其寺贼所焚)赏析

赏析

兵后经永安法空寺寄悟禅师(其寺贼所焚)背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile