至宝横道惊路人,明珠白璧天不珍。zhì băo héng dào jīng lù rén,míng zhū bái bì tiān bù zhēn。
风饕雪虐雨更打,委珠碎璧同泥尘。fēng tāo xuĕ nüè yŭ gèng [dă,dá],wĕi zhū suì bì tóng ní chén。
天生人材怨不以,天亦何心及于尔。tiān shēng rén cái yuàn bù yĭ,tiān yì hé xīn jí yú ĕr。
不然明珠白璧当爱惜,忍使飘零至于此。bù rán míng zhū bái bì dāng ài xī,ruòn shĭ piāo líng zhì yú cĭ。