返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

忆江南弟

孟郊 [唐代]

白首眼垂血,望尔唯梦中。bái shŏu yăn chuí xuè,wàng ĕr wéi mèng zhōng。

筋力强起时,魂魄犹在东。jīn lì qiáng qĭ shí,hún pò yóu zài dōng。

眼光寄明星,起来东望空。yăn guāng jì míng xīng,qĭ lái dōng wàng kōng。

望空不见人,江海波无穷。wàng kōng bù jiàn rén,jiāng hăi bō wú qióng。

衰老无气力,呼叫不成风。shuāi lăo wú qì lì,hū jiào bù chéng fēng。

孑然忆忆言,落地何由通。jié rán yì yì yán,luò dì hé yóu tōng。

常师共被教,竟作生离翁。cháng shī gòng bèi jiāo,jìng zuò shēng lí wēng。

生离不可诉,上天何曾聪。shēng lí bù kĕ sù,shàng tiān hé céng cōng。

未忍对松柏,自鞭残朽躬。wèi ruòn duì sōng băi,zì biān cán xiŭ gōng。

自鞭亦何益,知教非所崇。zì biān yì hé yì,zhī jiāo fēi suŏ chóng。

努力拄杖来,馀活与尔同。nŭ lì zhŭ zhàng lái,yú huó yŭ ĕr tóng。

不然死后耻,遗死亦有终。bù rán sĭ hòu chĭ,yí sĭ yì yŏu zhōng。

忆江南弟译文

译文

忆江南弟注释

注释

忆江南弟赏析

赏析

忆江南弟背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile