返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

对春二首

李廌 [宋代]

半阴半晴恼乱我,不禁春意惟殢春。bàn yīn bàn qíng năo luàn wŏ,bù jìn chūn yì wéi tì chūn。

黄莺丁宁舌初转,杨花轻盈来弄人。huáng yīng [dīng,zhēng] nìng shé chū zhuăn,yáng huā qīng yíng lái nòng rén。

东家秋千多美女,舞腰娉婷衣金缕。dōng jiā qiū qiān duō mĕi nǚ,wŭ yāo pīng tíng yī jīn lǚ。

彩索徘徊渐渐高,墙头见人羞欲住。căi suŏ pái [huái,huí] jiàn jiàn gāo,qiáng tóu jiàn rén xiū yù zhù。

柳下谁家薄媚郎,立马昂头不肯去。liŭ xià shuí jiā bó mèi láng,lì mă áng tóu bù kĕn qù。

对春二首译文

译文

对春二首注释

注释

对春二首赏析

赏析

对春二首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile