山自萧森涧自寒,却怜胜地在长安。shān zì xiāo sēn jiàn zì hán,què lián shèng dì zài cháng ān。
桐阴恰好当窗覆,柳色终宜近水看。tóng yīn qià hăo dāng chuāng fù,liŭ sè zhōng yí jìn shuĭ kàn。
已倦呼儿犹问酒,不情逢客强加冠。yĭ juàn hū ér yóu wèn jiŭ,bù qíng féng kè qiángjiā guān。
湘江亦有幽居处,多少芙蓉忆钓竿。xiāng jiāng yì yŏu yōu jū chù,duō shăo fú róng yì diào gān。