顺数方来兮,遡而上之洪荒。shùn shŭ fāng lái xī,sù ér shàng zhī hóng huāng。
今不必短兮,古不必长。jīn bù bì duăn xī,gŭ bù bì cháng。
地有时而玄兮,天有时而黄。dì yŏu shí ér xuán xī,tiān yŏu shí ér huáng。
知靡草之先秋兮,又当知乔松之傲霜。zhī [mĭ,mí] căo zhī xiān qiū xī,yòu dāng zhī qiáo sōng zhī ào shuāng。
知沧溟之连山兮,又当知大华之有长江。zhī cāng míng zhī lián shān xī,yòu dāng zhī dà huá zhī yŏu cháng jiāng。
朝云西暮云东兮,岂期悉避乎阳光。cháo yún xī mù yún dōng xī,qĭ qī xī bì hū yáng guāng。
蒙汜浴虞渊兮,又孰知其扶桑。méng sì yù yú yuān xī,yòu shú zhī qí fú sāng。
吾乌乎而折衷兮,但当付万化于茫茫。wú wū hū ér zhé zhōng xī,dàn dāng fù wàn huà yú máng máng。