万条银烛引天人,十月长安半夜春。wàn tiáo yín zhú yĭn tiān rén,shí yuè cháng ān bàn yè chūn。
步障三千隘将断,几多珠翠落香尘。bù zhàng sān qiān ài jiāng duàn,jĭ duō zhū cuì luò xiāng chén。
一人女婿万人怜,一夜调疏抵百年。yī rén nǚ xù wàn rén lián,yī yè diào shū dĭ băi nián。
为报司徒好将息,明珠解转又能圆。wèi bào sī tú hăo jiāng xī,míng zhū jiĕ zhuăn yòu néng yuán。
人主人臣是亲家,千秋万岁保荣华。rén zhŭ rén chén shì qīn jiā,qiān qiū wàn suì băo róng huá。
几时曾向高天上,得见今宵月里花。jĭ shí céng xiàng gāo tiān shàng,dé jiàn jīn xiāo yuè lĭ huā。
比翼和鸣双凤凰,欲栖金帐满城香。bĭ yì hé míng shuāng fèng huáng,yù qī jīn zhàng măn chéng xiāng。
平明却入天泉里,日气曈曨五色光。píng míng què rù tiān quán lĭ,rì qì tóng lóng wŭ sè guāng。