愁人空望国,惊鸟不归林。chóu rén kōng wàng guó,jīng niăo bù guī lín。
莫话弹冠事,谁知结袜心。mò huà dàn guān shì,shuí zhī jiē wà xīn。
霜凋树吹断,土蚀剑痕深。shuāng diāo shù chuī duàn,tŭ shí jiàn hén shēn。
欲作怀沙赋,明时耻自沉。yù zuò huái shā fù,míng shí chĭ zì chén。
何处吊灵均,江边一老人。hé chù diào líng jūn,jiāng biān yī lăo rén。
汉仪君已接,楚奏我空频。hàn yí jūn yĭ jiē,chŭ zòu wŏ kōng pín。
直道其如命,平生不负神。zhí dào qí rú mìng,píng shēng bù fù shén。
自伤庚子日,鵩鸟上承尘。zì shāng gēng zĭ rì,fú niăo shàng chéng chén。