返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

食笋

度正 [宋代]

早笋自香美,欲食不得尝。zăo sŭn zì xiāng mĕi,yù shí bù dé cháng。

晚笋已恶臭,顿顿充庖浆。wăn sŭn yĭ è [chòu,xiù],dùn dùn chōng páo [jiāng,jiàng]。

蔬食苦不继,且复几其良。shū shí kŭ bù jì,qiĕ fù jĭ qí liáng。

陋巷有佳人,箪瓢不充肠。lòu xiàng yŏu jiā rén,dān piáo bù chōng cháng。

其人久已死,至今有耿光。qí rén jiŭ yĭ sĭ,zhì jīn yŏu gĕng guāng。

所以天下士,贫者惟其常。suŏ yĭ tiān xià shì,pín zhĕ wéi qí cháng。

得失固了然,是非何较量。dé shī gù le rán,shì fēi hé jiào liáng。

大烹幸列鼎,嗟尔其勉强。dà pēng xìng liè dĭng,jiē ĕr qí miăn [qiáng ,qiăng,jiàng]。

食笋译文

译文

食笋注释

注释

食笋赏析

赏析

食笋背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile