魏王堤畔草如烟,有客伤时独扣舷。wèi wáng dī pàn căo rú yān,yŏu kè shāng shí dú kòu xián。
妖气欲昏唐社稷,夕阳空照汉山川。yāo qì yù hūn táng shè jì,xī yáng kōng zhào hàn shān chuān。
千重碧树笼春苑,万缕红霞衬碧天。qiān [zhòng,chóng] bì shù lŏng chūn yuàn,wàn lǚ hóng xiá chèn bì tiān。
家寄杜陵归不得,一回回首一潸然。jiā jì dù líng guī bù dé,yī huí huí shŏu yī shān rán。