返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

和唐使君秬古风二首

曾协 [宋代]

宦游非所安,举足常徊徨。huàn yóu fēi suŏ ān,jŭ zú cháng [huái,huí] huáng。

官事似马曹,自谓真谩郎。guān shì sì mă cáo,zì wèi zhēn mán láng。

犹惭上官前,簪裳久低昂。yóu cán shàng guān qián,zān [shang,cháng] jiŭ dī áng。

归辄痛扫溉,草木有幽香。guī zhé tòng săo gài,căo mù yŏu yōu xiāng。

但令眼中青,不问眉间黄。dàn lìng yăn zhōng qīng,bù wèn méi jiān huáng。

何期逢故侯,一见心凄凉。hé qī féng gù hóu,yī jiàn xīn qī liáng。

扬袂指乡国,矫翼西南翔。yáng mèi zhĭ xiāng guó,[jiăo,jiă,jiáo] yì xī nán xiáng。

危言气峥嵘,高怀涕淋浪。wēi yán qì zhēng róng,gāo huái tì [lín,lìn] làng。

更怜凡草木,欲置桃李场。gèng lián fán căo mù,yù zhì táo lĭ chăng。

作诗借光辉,此意宁可忘。zuò shī jiè guāng huī,cĭ yì nìng kĕ wàng。

和唐使君秬古风二首译文

译文

和唐使君秬古风二首注释

注释

和唐使君秬古风二首赏析

赏析

和唐使君秬古风二首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile