杨枝歌断。yáng zhī gē duàn。
春老莺莺岸。chūn lăo yīng yīng àn。
可笑杨花飞漫漫。kĕ xiào yáng huā fēi màn màn。
却作芦花孤雁。què zuò lú huā gū yàn。
国春欲赋难成。guó chūn yù fù nán chéng。
向来错怨轻卿。xiàng lái cuò yuàn qīng qīng。
纵使此心如石,不禁梧叶离声。zòng shĭ cĭ xīn rú shí,bù jìn wú yè lí shēng。