一瞬间——崩坍停止了江边高垒着巨人的头颅带孝的帆船缓缓走过展开了暗黄的尸布多少秀美的绿树被痛哭扭弯了身躯在把勇士哭抚残缺的月亮被上帝藏进浓雾一切已经结束yī shùn jiān——bēng tān tíng zhĭ le jiāng biān gāo lĕi zhe jù rén de tóu lú dài xiào de fān chuán huăn huăn zŏu guò zhăn kāi le àn huáng de shī bù duō shăo xiù mĕi de lǜ shù bèi tòng kū niŭ wān le shēn qū zài bă yŏng shì kū fŭ cán quē de yuè liàng bèi shàng dì cáng jìn nóng wù yī qiē yĭ jīng jiē shù