石榴花谢了,正荷叶、盖平池。shí liú huā xiè le,zhèng hé yè、gài píng chí。
试玛瑙杯深,琅玕簟冷,临水帘帷。shì mă năo bēi shēn,láng gān diàn lĕng,lín shuĭ lián wéi。
知他故人甚处,晚霞明、断浦柳枝垂。zhī tā gù rén shèn chù,wăn xiá míng、duàn pŭ liŭ zhī chuí。
唯有松风水月,向人长似当时。wéi yŏu sōng fēng shuĭ yuè,xiàng rén cháng sì dāng shí。
依依。yī yī。
望断水穷,云起处、是天涯。wàng duàn shuĭ qióng,yún qĭ chù、shì tiān yá。
奈燕子楼高,江南梦断,虚费相思。nài yàn zĭ lóu gāo,jiāng nán mèng duàn,xū fèi xiāng sī。
新愁暗生旧恨,更流萤、弄月入纱衣。xīn chóu àn shēng jiù hèn,gèng liú yíng、nòng yuè rù shā yī。
除却幽花软草,此情未许人知。chú què yōu huā ruăn căo,cĭ qíng wèi xŭ rén zhī。