片片玉零乱,寒风生惊嗟。piàn piàn yù líng luàn,hán fēng shēng jīng jiē。
冻雀相飞鸣,俛啄苔上花。dòng què xiāng fēi míng,miăn zhuó tái shàng huā。
鸣飞饥肠不能实,却上烟梢照斜日。míng fēi jī cháng bù néng shí,què shàng yān shāo zhào xié rì。
愁逢冷淡太寂寥,不似春风艳阳质。chóu féng lĕng dàn tài jì liáo,bù sì chūn fēng yàn yáng zhì。
【原题】:梅花自秦汉而下无一语焉至宋鲍参军照始赏其韵而寓之诗然则梅之见于赋咏者实自明远始也用韵二首·落梅