假使八千五百岁,绍椿松鹤未为奇。jiă shĭ bā qiān wŭ băi suì,shào chūn sōng hè wèi wèi qí。
不若绍明光不变,此中实应出家时。bù ruò shào míng guāng bù biàn,cĭ zhōng shí yīng chū jiā shí。
念道何忧衣食事,千光影裹听莺啼。niàn dào hé yōu yī shí shì,qiān guāng yĭng guŏ tīng yīng tí。
闻声一啭浑消息,满目莲花不见枝。wén shēng yī zhuàn hún xiāo xī,măn mù lián huā bù jiàn zhī。