秋风把树叶吹落在地上,它只能悉悉索索,发几阵悲凉的声响。qiū fēng bă shù yè chuī luò zài dì shàng,tā zhĭ néng xī xī suŏ suŏ,fà jĭ zhèn bēi liáng de shēng xiăng。
它不久就要化作泥;tā bù jiŭ jiù yào huà zuò ní;
但它留得一刻,还要发一刻的声响,虽然这已是无可奈何的声响了,虽然这已是它最后的声响了。dàn tā liú dé yī [kè,kē],huán yào fà yī [kè,kē] de shēng xiăng,suī rán zhè yĭ shì wú kĕ nài hé de shēng xiăng le,suī rán zhè yĭ shì tā zuì hòu de shēng xiăng le。
19191919