马蹄一日遍长安,萤火鸡窗千载寒。mă tí yī rì biàn cháng ān,yíng huŏ jī chuāng qiān zài hán。
从此锦衣归故里,文峰高并彩云端。cóng cĭ jĭn yī guī gù lĭ,wén fēng gāo bìng căi yún duān。