杉松何相疏,榆柳方迥屑。shān sōng hé xiāng shū,yú liŭ fāng jiŏng xiè。
无人擅谈柄,一枝不敢折。wú rén shàn tán bĭng,yī zhī bù găn zhé。
——段成式中庭苔藓深,吹馀鸣佛禽。——duàn chéng shì zhōng tíng tái xiăn shēn,chuī yú míng fó qín。
至于摧折枝,凡草犹避阴。zhì yú cuī zhé zhī,fán căo yóu bì yīn。
——张希复僻径根从露,闲房枝任侵。——zhāng xī fù pì jìng gēn cóng lù,xián fáng zhī [rèn,rén] qīn。
一株风正好,来助碧云吟。yī zhū fēng zhèng hăo,lái zhù bì yún yín。
——郑符时时扫窗声,重露滴寒砌。——zhèng fú shí shí săo chuāng shēng,[zhòng,chóng] lù dī hán qì。
风飐一枝遒,闲窥别生势。fēng zhăn yī zhī qiú,xián kuī bié shēng shì。
——升上人偃盖入楼妨,盘根侵井窄。——shēng shàng rén yăn gài rù lóu fáng,pán gēn qīn jĭng [zhăi,zé]。
高僧独惆怅,为与澄岚隔。gāo sēng dú chóu chàng,wèi yŭ chéng lán gé。
——段成式——duàn chéng shì