草木黄落时,比邻见相喜。căo mù huáng luò shí,bĭ lín jiàn xiāng xĭ。
门当清涧尽,屋在寒云里。mén dāng qīng jiàn jìn,wū zài hán yún lĭ。
山棚日才下,野灶烟初起。shān péng rì cái xià,yĕ zào yān chū qĭ。
所谓顺天民,唐尧亦如此。suŏ wèi shùn tiān mín,táng yáo yì rú cĭ。