自悔闲人合住山,人间驱使不能闲。zì huĭ xián rén hé zhù shān,rén jiān qū shĭ bù néng xián。
交朋力拥推离位,鼓板声催弄上竿。jiāo péng lì yōng tuī lí wèi,gŭ băn shēng cuī nòng shàng gān。
无伎俩,转身难。wú jì [liăng,liă],zhuăn shēn nán。
大家取笑有何安。dà jiā qŭ xiào yŏu hé ān。
好心用处翻成恶,暖气呵人变作hăo xīn yòng chù fān chéng è,nuăn qì [hē,kē,ā,á,ă,à,a] rén biàn zuò