返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

颂古十四首

释师体 [宋代]

妙峰孤顶无知识,百十城游丧善财。miào fēng gū dĭng wú zhī shí,băi shí chéng yóu [sāng,sàng,sang] shàn cái。

楼阁若迟弹指见,分明有眼不曾开。lóu gé ruò chí dàn zhĭ jiàn,fēn míng yŏu yăn bù céng kāi。

颂古十四首译文

译文

颂古十四首注释

注释

颂古十四首赏析

赏析

颂古十四首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile