返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

壬寅和谢拙逸寄芳洲韵

徐瑞 [宋代]

调埃野马谩劳形,远相高標愧此生。diào āi yĕ mă mán láo xíng,yuăn xiāng gāo biāo kuì cĭ shēng。

已许过从陪杖屡,敢辞来往涉途程。yĭ xŭ guò cóng péi zhàng lǚ,găn cí lái wăng shè tú chéng。

幔亭山色长如画,破衲秋风自有情。màn tíng shān sè cháng rú huà,pò nà qiū fēng zì yŏu qíng。

更待焚香参太极,朱统端为发奇声。gèng dài fén xiāng [cān,cēn,shēn] tài jí,zhū tŏng duān wèi fà qí shēng。

壬寅和谢拙逸寄芳洲韵译文

译文

壬寅和谢拙逸寄芳洲韵注释

注释

壬寅和谢拙逸寄芳洲韵赏析

赏析

壬寅和谢拙逸寄芳洲韵背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile