兔毫钝退才都尽,马齿加行鬓已苍。tù háo dùn tuì cái dōu jìn,mă chĭ jiā xíng bìn yĭ cāng。
端赖故人相慰藉,不增不减是疏狂。duān lài gù rén xiāng wèi jí,bù zēng bù jiăn shì shū kuáng。
【注释】:来诗云、书来北客狂犹昔